Đêm về, lúc mà an tâm là con vào giấc ngủ, lại một bầu trời đầy Tâm Trạng tràn về 🤭
Ngồi ngẫm lại thì cũng được 4 năm 4 tháng 1 ngày mình bước chân vào gia đình Anh làm dâu.
Cũng cảm giác như những ngày đầu tiên, giữ kẻ, khép nép, dè dặn khi làm hoặc nói ra một điều gì. Lý do thì mình cũng không tiện nói ra vì mình biết sẽ có một ngày Anh cũng mò ra cái app này và sẽ đọc bài viết này. ☺️
Trước đây mình thích gì nói đó, nghĩ gì làm đó, vô tư vô lo. ( nhưng chưa bao giờ nói hỗn với người lớn hay làm ai đó buồn).
Nhưng bây giờ….
Mình quên con người và tính cách thật của mình lúc trước thì nó như thế nào rồi. Bây giờ mỗi ngày dù mệt mỏi , dù vui hay buồn lòng cũng không khóc, không biểu hiện ra ngoài mà tự bản thân phải gồng gánh, tỏ ra là mình mạnh mẽ, tỏ ra là mình vui vẻ. ( đâu là thật đâu là giả, giả tạo không hại ai đã trở thành một thói quen, nhưng lại toxic bởi chính mình)
Thật sự quá ngột ngạt khi bước chân ra khỏi căn phòng ngủ của hai vk ck (ngoài này là cả một bầu không khí không thể thở mạnh).Mình muốn tách biệt, có lúc mình muốn từ bỏ, và đi đâu đó khỏi cuộc sống này, đi một mình, nơi mà không ai quen biết,…
Lúc trước chưa mang thai mình đã từng bị trầm cảm, nhưng Anh không tin là mình đang không ổn. Rồi bản thân cũng tự cố gắng chữa lành vượt qua cảm xúc đó.
Đến bây giờ có con, vừa chăm con một mình, mình lại sợ cảm giác đó ùa về, mình sợ Trầm Cảm, những chuyện cũ đã qua, cảm giác các dấu hiệu của đợt trước lại hiện lên.
Hiện tại mình thấy rất buồn. Buồn vô cớ quá 🥲
Nếu ko ra ở riêng đc thì dù mình ko có gì, nhưng mình vẫn phải nói ra tiếng nói riêng của mình, 4 năm 4 tháng mà bạn vẫn giữ kẻ, khép nép, ko thể thở mạnh… rồi sợ ck biết tâm sự của mình, mình ở với mẹ ck 1 năm thôi nhưng đã tranh luận với bà mấy lần vì ko đồng qdiem oy. Dù sao mình có cố gắng làm vk hiền dâu thảongx chẳng bao giờ vừa mắt mấy bà mẹ ck đâu, thôi cứ mạnh ai nấy sống, tai ai ng nấy nghe, và nên thể hiện rõ quan điểm của mình.
Đồng quan điểm với chị này. Chỉ cần mình không láo, vẫn tôn trọng người lớn, còn lợi ích của mình mình bảo vệ, tự biết yêu thương bản thân mình, bảo vệ đứa con của mình,sống cuộc sống của mình. Thể hiện rõ như vậy, là con người của mình,mất lòng trước cũng được, sống với nhau lâu rồi phải chấp nhận nhau thôi, trên đời chẳng ai hoàn hảo, cũng chẳng ai sống để làm hài lòng người khác. Em cũng như c lấy chồng có con đc 1 năm r, ngay từ đầu em thể hiện mình, quan điểm của mình, cũng nhiều lần tranh luận nhưng em kệ thôi, em cũng ko phải cố để làm hài lòng ai, chăm con đã đủ mệt rồi
Cảnh lm dâu đã khổ, ở cùng bố mẹ ck lại càng khó gấp vạn lần, nếu ko ra riêng được thì cố gắng phải yêu lấy bản thân mình, mình đã nghiệm được điều đấy
Chung quy là bm ck thì chỉ là bm của ck thôi. Bản thân mình cũng đang sống chung, bước ra khỏi phòng ngủ riêng là cảm giác đã khác rồi,vì nó vốn k phải nhà mình nên chẳng thể nào thoải mái được. Nhưng b bớt khép nép lại, cái gì cần nói cứ nói, nếu bm ck đã k thích mình thì ghét thêm tí nữa cũng chả sao đâu, chăm con thôi đã quá đủ rồi k cần phải cố làm hài lòng người k thích mình làm gì
Nghe nhạc phật mom ơi, lẩm nhẩm theo, chú đại bi tiếng phạn. Trầm cảm này là do hooc môn đó mom. Cảm giác tiêu cực, và bị mắc kẹt với bản thân ko thể nói ra được. M một dạo mới sinh cũng thế