Ck e là 1 người làm kinh tế tốt, nhà ck cũng có điều kiện. Mẹ ck rất đanh đá, bà đanh đá kiểu điêu và ngoa. Ck thì hay nghe mẹ, ck vô tâm cực kì, tính tình lại có phần giang hồ. Khi mâu thuẫn, e nói đến li hôn thì dọa chém giết nếu đem con đi. Hiện k ở chung nhưng mẹ ck vẫn liên tục giục về đó sống. Mà e nghĩ có về chắc cũng k ở nổi nửa năm. Hiện tại e chỉ thương con, k nỡ xa con vì chắc chắn bố nó sẽ k để yên nếu e đem con đi dù tòa có quyết mẹ nuôi. Mà ở chung thì e thấy như địa ngục, mẹ ck và ck làm e thấy phát sợ. E nghĩ thực sự đến đường cùng thì e cũng đành để con lại. E lấy ck lúc mới học xong, lại k va vấp yêu đương nhiều nên có phần ngây thơ, k biết nhìn người. Hiện tại e có công việc khá tốt, k phụ thuộc. Có người khuyên nên ly hôn trước khi già hơn. Nhưng nghĩ đến con thì rất đau lòng. Em không biết phải làm sao các mom ơi.
Nếu gia đình ck có điều kiện thì cứ để con cho ngta nuôi, mk thương con yêu con rứt ruột đẻ ra, nhưng trong trường hợp mà doạ như này thì nên để con lại nếu li hôn
E nghĩ nên li hôn chứ sống kiểu không có tình cảm như này tủi thân lắm, mà sống với nhau suốt cuộc đời thì mk đến già cũng chẳng đc hạnh phúc chết trong đau khổ, li hôn sống 1 mk còn thoải mái tư tưởng hơn
Nói thì láo nhưng nếu k có mẹ ck thì cũng chẳng đến nỗi nào mom ạ. Ck mình có nhược điểm nhưng cũng có ưu điểm. Nhưng nghĩ đến mẹ ck thì ám ảnh lắm, đợt ở chung nhà cứ lườm nguýt, lầm bầm chửi con dâu trong miệng ý. Sống ức chế dã man. Mà bà vẫn khỏe lắm, chịu sao nổi 20, 30 năm nữa đây.
Thực sự chưa đủ dứt khoát để quyết định mom ạ. Nhìn em bé còn ti mẹ thấy thương lắm. Thỉnh thoảng nghĩ sau này mẹ ck già đi liệu có đỡ hơn k. Mình đang nghĩ giờ cứ ở riêng, bắt về ở chung cũng k về, rồi đến lúc đó ra sao thì ra, mình sẽ tập trung công việc, chăm con, k đẻ thêm nữa, để nếu có gì thì mình cũng tự đứng được nơi đất khách. Mình nghĩ vậy có luẩn quẩn quá k mom.
Thương mom quá, thương cả con mom nữa. Để lựa chọn thì thật khó quá. Có con rồi mới thấy thương con tới nhường nào mà nhà ck vậy để con lại cũng k an tâm, mom ờ vậy thì nghĩ cũng khổ 🙁
Vâng mom ạ. Thương con lắm, con còn đang ti mẹ, lại sợ con lỡ gặp mẹ kế k tốt, thì con sẽ có tuổi thơ bất hạnh. Em sợ nhất bị bắt về sống với mẹ ck, khi đó chắc sẽ bùng nổ vì mẹ ck hay để ý, tham gia này kia rồi xúi ck nói vk.
C thử nch với chồng chưa ạ? Nếu là e e nói cho ck biết mọi chuyện và ý em ko muốn ở cùng để cho gd êm ấm, vì đọc cmt thấy c vẫn bảo ck chị tốt mà
Rồi c phát triển cv để dành dc khoản riêng nếu hôn nhân xấu đi thì ẵm con đi chỗ khác sống c ạ, đi bỏ con lại tội lắm, ko cha chứ ko mẹ thiếu thốn trăm bề
Mẹ Em Bé khổ quá à, có con rồi làm cái gì cũng chỉ nghĩ tội con mình thôi
Hoặc ráng chịu đựng rồi khuyên nhủ từ từ c ơi, mưa dầm thấm lâu thử xem sao
Gần 40 đổ lên chắc cũng thay đổi tính nết
Ba mẹ e nè, ba e chửi là mẹ e chửi lại, là ba e đánh, mẹ bỏ đi đòi li dị
Ba kêu li dị là t chém
Hù á chị, kiểu m ko ở dc với t thì m ko ở dc với ai hết, thương quá mới vậy, bản tính thích sỡ hữu với độc đoán ko ai thay đổi dc suy nghĩ của tao, kiểu vậy đó
Ko đi dc thì chỉ có ráng chịu đựng thui, phụ nữ mình khổ vậy mà 😓 Ráng lên
Không biết lời khuyên này có đúng không.
Nhưng theo mình, m cứ cố duy trì ở riêng để tránh mẫu thuẫn gay gắt hơn. Thỉnh thoảng cho cháu về chơi với ông bà thôi. Chứ ở riêng còn vậy thì ở chung ko ổn đâu.
Về phần ck, những lúc hắn dịu, tình cảm thì mình nịnh nọt 1 tí, cho con gần bố 1 tí, biết đâu người đàn ông vì con mà thay đổi, (mình nghĩ những ông có tí máu giang hồ hay kiểu chiều con ấy).
Công việc hiện tại đang ổn thì cứ duy trì, cố gắng gom lấy 1 khoản phòng thân phòng trường hợp không vui vẻ.
Chúc mom luôn bình tĩnh, lạc quan nhé! Bớt nghĩ 1 chút cho đỡ đau đầu, để sức chăm em bé cho tốt nè ❤️❤️
Cảm ơn mom ạ. Đúng là ck mình chiều con lắm. Nói chung chỉ 2 vk ck thì k vấn đề gì, chỉ có liên quan đến mẹ ck thì mới xích mích thôi. Mình cũng kệ vậy nuôi con, làm việc vậy. Chả muốn nghĩ đến ck và nhà ck nữa , mệt mỏi quá thôi
Mình thì o riêng k yên đâu m ạ,ngày nào sang soi mói xem có gì mới k,cháu chua đc 2 tháng,có mình chông con 24/24 bà bảo quen hơi ỉa bốc cứt mà an,cố nhịn v