Con gái bé bỏng của mẹ. Giờ này con mệt lả và ngủ thiếp đi. Mẹ ngắm con, mẹ khóc. Hành trình để có cô công chúa của mẹ thật khó khăn để giờ khi nhìn lại, mẹ thấy mình mạnh mẽ thế nào. Có con, mẹ vui sướng hạnh phúc biết bao sau bao năm mong chờ. Sinh con nhẹ cân, mẹ thương lắm. Con gái của mẹ bé xíu, gầy trơ xương. Mẹ yêu và chăm con thật cẩn thận để con ăn nhiều, tăng cân nhanh nhất có thể. Ấy thế mà mẹ tìm hiểu không đến nơi đến chốn. Con vốn háu ăn, ăn ngoan ăn giỏi. Tháng thứ 3, con có hiện tượng biếng ăn, bình sữa mọi khi hết veo giờ lại thừa 1 chút. Thế là mẹ cố, mẹ cho con ăn cố hết bình để theo đúng định mức lượng ăn theo cân nặng mẹ tìm hiểu được. Mẹ xin lỗi con gái. Mẹ ép con ăn ngay khi con có dấu hiệu từ chối. Lúc đó trong đầu mẹ chỉ nghĩ: con cần ăn hết chỗ sữa này thì mới lớn được. Mẹ xin lỗi con gái! Mẹ ép con ăn khi con không hề muốn, con phản kháng lại. Mấy hnay con quấy, con khóc, mẹ khóc. Mẹ thương lắm và hình dung đc khi bị ép ăn, con đã sợ hãi thế nào... Và để giờ con tâm lí sợ ăn như thế! Xin lỗi con, mẹ đang tập "làm mẹ". Mẹ đã sai rất nhiều, mẹ đang sửa sai con ạ. Con gái cố lên nhé! Mẹ cũng phải cố lên!
Các mẹ xin đừng ép con ăn!
#biengantamlitreen#
Mẹ Bé Mon đừng ép mẹ nhé. Khi em viết nhưng dòng này là vừa viết vừa khóc vì ân hận. Hãy cho con được ăn theo nhu cầu. Ngày ăn nhiều ngày ăn ít. Từ biếng ăn sinh lí em ép thành ra tâm lí đấy ạ!
Mẹ Julie đọc bài của mom mình cũng rưng rưng vì mình thấy mình trong đó. Thật ra con ko quấy ko khó đâu, chỉ là mình chưa hiểu con thôi. Nhưng ko sao đâu mom, chưa hiểu thì từ từ cũng hiểu. Mình cứ giữ tâm lý thoải mái tích cực thì sự tích cực đó cũng truyền vào con thôi nè