Tâm sự chuyện gia đình 1 chút!
Bé mình nay gần 2 tuổi rưỡi, số ngày được gặp ông bà Nội đếm trên đầu ngón tay, bé được bà Ngoại chăm bẵm từ lúc lọt lòng tới tận bây giờ, mình và Mẹ chưa bao giờ suy nghĩ j cho đến 1 hôm mình sang thăm bà chị chồng, Chị ấy ngồi kể hoàn cảnh vợ chồng lục đục này kia, chắc cũng sắp li dị, rồi chị ấy bảo đại loại là ck chị nói nếu li dị thì 3 mẹ con về bên ngoại ở rồi ổng chu cấp, mà chị nói chị ko ngu j li dị, đang ở với nhà ck thì cứ ở vậy cho Mẹ chồng lo thấy bà đi mắc j phải mang con về cho mẹ mình nuôi cho cực mẹ mình, trong khi đó mình là em dâu và mình đang để con ở nhà mẹ mình nuôi ko khiến bà Nội. Tự dưng mình chột dạ, ko biết nhà bên đó có luôn nghĩ như vậy nên để con mình ở bên ngoại cho sướng thân ko? Thế nào đọc tới đây các mẹ sẽ nói con mình mình lo mắc j trông chờ ai đúng ko? Nhưng hoàn cảnh mỗi ng mỗi khác các Mom ah, mình cần Bà chăm con mình vì vk ck mình đang phải trả nợ, cần thu nhập của cả 2 vk ck nên mình phải đi làm. Mẹ mình chăm con cho mình ko hề tính toán, thương cháu bằng tất cả tình thương và có niềm vui khi đc làm như vậy chứ Mẹ ko hề than cực (mặc dù mình biết Mẹ cực lắm đó_'_). Nhưng giờ biết ra là nhà ngta có sự tính toán thiệt hơn trong chuyện chăm cháu tự nhiên mình thấy tổn thương vì sự vô tư của mình, và thấy tội Mẹ mình quá các M ah. Sâu chuỗi lại từ lúc bầu thì ông Bà Nội ban đầu tưởng bầu con trai nên nói là vô ở chăm cháu Nội rồi ăn tết luôn trong này, sau mình sinh con gái thì ông bà đổi ý, sau đó là dính với bà Ngoại tới giờ luôn. Ông bà Nội ăn rồi lên fb khoe ảnh đi chơi. Còn ông bà Ngoại toàn là ở nhà. Giờ nghĩ lại mình thấy sao mình ngu vậy sống ko biết suy nghĩ tính toán 1 chút cho Cha Mẹ mình được an nhàn hơn. _'_
Mình tệ quá phải ko các Mẹ 😒