Trời lại mưa rồi. Nằm ôm con. Nghe cô bạn thân kể về người mẹ ck của bạn. Mà sao tim mình lại không vui.
MẸ CHỒNG
Chắc đây là vấn đề muôn thuở của chị em chúng mình. Em thì từ ngày bước chân về nhà ck thì chưa 1 lần nào cãi với mẹ chồng. Em cũng thừa biết bản thân mình chẳng bao giờ yêu mẹ ck nhiều như mẹ ruột nhưng chắc chắn 1 điều rằng: mình sẽ hiếu thuận. Và câu chuyện mãi là thế nếu như mình không sinh em bé và mình cũng không chứng kiến sự tận tình chăm cháu ngoại của mẹ ck.
Em sinh thì tháng đầu tiên ở nhà ck. 5 ngày ở bệnh viện, 25 ngày ở nhà (may là không trầm cảm các chị ạ) nếu như mẹ ck e vẫn thường kể về chuyện cháu ngoại 1 tay mẹ em chăm ra sao? Được chăm bẵm ntn? Thì đến lúc em về thì trên đau tắc tia, dưới đau vết rạch vẫn lui cui hút sữa, cho con bú, rửa bình, ẵm con thâu đêm. Thôi thì con mình mình chăm, vậy mà đợt tết dịch lại về, cháu ngoại ở thành phố lại trở về, mẹ ck em lại tất tả chăm cháu ngoại từng chút mốt. Em chạnh lòng... e tủi lắm.
Giờ em về mẹ r, ngủ xuyên đêm do mẹ ẵm cháu, ăn ngon vì không phải khệ nệ lễ nghi. Thỉnh thoảng mẹ ck vẫn ghé, vẫn nói lời yêu thương, vẫn cầm ít trái cây... mà sao e thấy xa cách quá!
Kể cho e nghe câu chuyện về mẹ ck các Mom đi ạ!
Mẹ chồng e thì mất lâu rồi, e mới về làm dâu được 1 năm và đang bầu bé 38w2d. Bố ck e thì trẻ hơn 40t nhưng suy nghĩ hơi cổ hủ. Suốt ngày nói chuyện phải sinh thường, xong so sánh với các bà các mẹ thời xưa khỏe đi lại bon bon, mà e thì bầu nghén gần tháng đẻ đi lại khó khăn. Bố thì nói chuyện rất vô lý và ngang chồng e với chị chồng có nói bao nhiêu lần cho bố hiểu cũng k nghe. Nhiều lúc e thấy mệt mỏi vô cùng
Mẹ Tít mình với ck có thuê trọ và lv ở HN k ở quê nhưng mỗi lần về quê là áp lực k muốn về. Vck mk cũng định tích góp mua cc nhưng bố ck mk k chịu bảo về quê sống. Sắp tới đẻ về 1 tháng mk sợ stress trầm cảm mất
Ôi mẹ ck em thì kb chăm con nên phụ phị cho e cơm nước tháng đầu thôi vì e đẻ trên hà nội bà ở quê lên , đêm cháu dậy bà vẫn ngủ 😂 , vì xưa đẻ có mình ck em dc 4th bà gửi ngoại đi làm luôn nên là chuyện chăm con e bảo sao bà nghe vậy
Con em nửa đêm khóc thét mà mẹ ck em kêu chả nghe (nhà ck em rất nhỏ, trên nhà nói sao là phòng em nghe rõ từng chút một) bà kêu mẹ bị rối loạn tiền đình nên chả nghe
Mẹ ck mình suốt ngày chê mình vụng, k biết cái gì. Mình k có sữa cho con, bé ăn sữa ngoài, lại càng stress. Mệt mỏi lắm nhưng biết làm sao bây giờ. Sống chung với lũ thì đành thôi mom ạ..
Mẹ Tít mình trước hay để ý từng câu nói của bà lắm, xong mn đều bảo cứ như câm như điếc như mù đi, bà muốn làm theo ý bà thì kệ bà. Mỗi lần mình nói ý kiến của mình bà toàn gạt đi, kiểu nghĩ mình chả biết gì ấy, thôi, mình cứ nghe xong như điếc cho êm ấm mom ạ. Cố gắng con được 1 vài tuổi thì ra ở riêng. Cố lên mom nhé
Mẹ chồng e thì có 1 vấn đề cứ nhắc lại mãi, dù e đã giải thích cặn kẽ cho mẹ chồng hiểu, ví dụ như chuyện khi e có thai bị trào ngược dạ dày, nên ăn phải chia làm nhiều bữa ăn nhỏ trong ngày, chứ nào phải e ăn ít lại đâu, mẹ chồng cứ bảo con ăn ít thế s đủ chất nuôi con, dù e đã giải thích với mẹ chồng nhiều lần, mỗi bữa ăn cứ gặp mặt e lại nói thế, riết r cũng chỉ biết cười trừ mà thôi
Cháu bà nội tội bà ngoại, mình mẹ chồng mất lâu rồi, nhà ngoại thì xa lại sinh ngay tết nên về vợ chồng tự chăm ban ngày, hên có cô tối ngủ chăm bé nếu không cũng vã lắm
Có ai như e k ạ. Mẹ ck e ngủ với con e nhiều hơn cả e. Có hôm n đang ngủ bà cũng bế xuống ngủ với bà. Bà toàn giành chăm con với e. Nhiều lúc e muốn ngủ với n mà cũng k dk. Toàn bảo để n ngủ với t.n tắm bà cũng tắm cho n . Bà bảo k khác gì nuôi con thơ.có hôm n vừa rời ti e xong bà đã ra bế n rồi.
Mẹ Tít ko ai bằng mẹ đẻ đâu bạn. Sanh đẻ nên ở nhà mẹ đẻ. Dễ tâm sự nc này kia.
Mình sai lầm khi ở nhà ck và thế là stress mất sữa. Mức độ mình hơn cả stress phải nói là trầm cảm mức độ nhẹ. Còn kiểm soát đc