Bà cô bên ck
Trước em với nó thân lắm, ck em thương em trai em nên em cũng thương nó. Thế mà sau khi em sinh xong3 tháng, em có cãi nhau với ck em, vì ck em lúc đó thất nghiệp, em sống nhà ngoại, kinh tế ko có nên em chưa muốn về lại nội. Em có bảo sau ck em ổn định kinh tế hơn thì em vs con sẽ về nội. Nhà nội với ngoại cách nhau có 7km thôi. Nó nt bảo em là vk ck lấy nhau về cùng làm mà nuôi con chứ làm gì mà đòi a trai nó lo cho. Ưa ck lo cho thì đi mà lấy đại gia. Em nuôi con nhỏ mà. Trong khi em sinh con. Nhờ hết vào nhà ngoại, ngoại lo hết từ a đến z lo luôn ăn uống cho ck em. Chứ bên nhà ck em vs ck em cũng chưa lo gì cho con. Từ đó em từ nó luôn.
Giờ còn em gần 9 tháng. Nó gần sinh. Nó ko ns gì với em. Rồi đi ns ck em là xin áo quần con em mà em ko ns gì. Kêu ck em xin giúp. Mấy m nghĩ em có nên cho ko
Vâng. Lần đó nó nói nặng em lắm. Còn bảo với ck em là em ngu, thương cháu mới nói, chứ thứ như em nó ko thèm đặt miệng. Ck em mới mắng nó, bảo nó xl em. Nhưng nó chẳng ns năng xl gì. Em mới ns với ck em là từ nay em vs nó k chị em gì hết nữa.
Vâng. Em thương nó xem nó như em út, em sống với nó cực kỳ tốt luôn ạ. Nhưng Lần đó nó nói nặng em lắm. Còn bảo với ck em là em ngu, thương cháu mới nói, chứ thứ như em nó ko thèm đặt miệng. Ck em mới mắng nó, bảo nó xl em. Nhưng nó chẳng ns năng xl gì. Em mới ns với ck em là từ nay em vs nó k chị em gì hết nữa.
Em chẳng muốn vui vẻ gì với nó. Nó có xem em ra gì đâu mom. Bảo với ck là em ngu, nó thương cháu mới ns chứ ko thèm đặt miệng. Đồ đạc áo quần của em Thì tự ý lấy dùng. Em hỏi mới ns là có lấy. Lúc nào đòi với trả. Nhưng em lúc nào cũng vui vẻ, lo lắng chăm lo cho nó. Nhưng nó chẳng xem em ra gì
Em sống với nó ko hề tệ luôn m ạ. Nó nhiều lần lừa em mượn tiền, đồ của em nó dùng tự nhiên, em cũng coi nó như em ruột, chăn lo cho nó. Mà nó ko hề xem em ra gì. Cho thì em sẽ cho. Nhưng để chị em vui vẻ lại như xưa thì khó lắm m ạ.